Nguyên Đỗ

Đành Chết Theo Trăng

Đành chết theo trăng lão Lý à
Cho tôi làm bạn với ông nha
Ông mê trăng sáng ôm vầng nguyệt
Tôi chết vì trăng cũng gọi là ...!
Tri kỷ, ông, tôi, cũng nặng tình
Hai người thương mãi mảnh trăng xinh
Trăng, tôi tri kỷ mà không gặp
Nên cứ nhìn sông vớt bóng hình
Đành chết theo trăng, cũng một đời
Thả mình phiêu lãng suối sông chơi
Có duyên có phận còn ra biển
Nước mặn ươm nuôi giữ chút người
Sóng vỗ trùng dương cũng bập bềnh
Tôi - Trăng - Ông ới kiếp lênh đênh
Vì trăng kết bạn cùng ông nhé
Bớt khổ cô đơn, đợi một mình
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đành Chết Theo Trăng"